This post is nto yet available in English. You can contribute a translation by sending to artofhosting.vn@gmail.com.
"Nghe thật đơn giản mà càng thực hành càng thấy không hề giản đơn."
Hôm nay là ngày 1 của chương trình tập huấn Art of Hosting 4 ngày. Hơn 3h chiều mới bắt đầu và 6h kết thúc. Chỉ gần 3 tiếng với cả trăm con người gồm cả hosts và participants, vậy mà có biết bao điều đọng lại trong mình.
1 trong số đó là 2 nguyên tắc quen thuộc của phương pháp vòng tròn:
Nghe thật đơn giản mà càng thực hành càng thấy không hề giản đơn ^^ Mình biết 2 nguyên tắc của vòng tròn này từ hồi học Knowmads team 7 năm 2016. Đó là lần đầu tiên trong đời được ngồi trong 1 vòng tròn. Lần đầu tiên cất tiếng nói chia sẻ mà ai cũng lắng nghe và không sợ ai bình luận gì. Cũng là lần đầu học cách lắng nghe người khác nói. Chỉ nghe mà thôi.
Sau 1 chặng rất rất dài học cách lắng nghe, đặc biệt từ ngày học coach, là 1 người coach, mình đã hiểu được lắng nghe với sự chú tâm là như thế nào, và đã làm tương đối tốt trong nhiều cuộc trò chuyện.
Nhưng đến hôm nay mới ngẫm nghĩ kĩ hơn về nguyên tắc “Speak with intention”. Ồ không hề dễ nha. Khi nói rất dễ bị theo quán tính, nói theo thói quen, thuận miệng thì nói. Hoặc nói 1 lúc thì hồi hộp quá, lo lắng quá… lại nói đi đâu.
Đấy là cái khó của việc làm chủ được cảm xúc và có chánh niệm khi nói. Thế còn việc mình đang nói với intention- ý định gì, thì lại cần hiểu bản thân và hiểu chủ đề đang nói.
Mình có đang nói để thắng?
Nói để thể hiện bản thân?
Nói để chỉ trích ai đó?
Mục đích mình đang nói THẬT SỰ là gì? Có hướng đến chủ đề và mục tiêu chung của nhóm hay không?
Rồi trong các cuộc nói chuyện hàng ngày. Mình nói với ý định gì liệu mình có để ý? Kể cả nói cho vui cho thoải mái cũng là 1 loại ý định.
Còn bài viết này mình viết với mục đích đầu tiên là duy trì bài đăng cho page :”) xong mở thư mục ảnh tìm chất liệu xem có gì hay ho để đăng. Rồi mới đến ý định tiếp là chiêm nghiệm về buổi training hehe
Mà Art of Hosting hay quá mọi người ạ. Cực kì đông người, vậy mà đang rào rào chia sẻ nói cười, chỉ cần hiệu lệnh đơn giản là người host giơ tay lên, ai nhìn thấy thì cũng giơ tay theo và ngừng nói. Chỉ vài giây là có 1 sự yên lặng phăng phắc mà yên ả. Lúc ấy mới biết lúc trước ồn ra sao.
Đấy chỉ là điều nhỏ xíu thôi ấy. Những thực hành để có những cuộc trò chuyện ý nghĩa, hiệu quả, trong sự quan tâm chăm sóc cho nhau và biết tự chăm sóc mình, mới là điều cực kì xịn Lại còn những khác biệt về ngôn ngữ & văn hoá nữa chứ. Mọi thứ cứ diễn ra mượt mà, ấm áp & gần gũi.
Mọi người đang thực hành Nghe và Nói tiếng Việt như thế nào ạ?
-Bùi Quế Anh-
"Rất nhiều hy vọng đang được khởi lên"
Cuối cùng mình cũng được có mặt trong Art of Hosting năm nay, sau lần bỏ lỡ của đợt 2022.
Từ hôm qua đến giờ, mình kịp phỏng vấn vài người về lý do họ đến đây, (và với vài người thì là lý do họ quay lại).
Nhiều người từng là, hoặc đang là HR, tư vấn doanh nghiệp, đào tạo, phát triển con người, coaching, công tác xã hội… cần biết cách dẫn dắt và thu hoạch những cuộc trò chuyện để phục vụ cho công việc.
Hoặc, “anh quay lại đây vì lần trước anh đã biết chắc chắn là mình muốn tham gia lại lần tiếp theo. Và đây là lần tiếp theo nè”.
Và từ những chia sẻ đó, mình thấy rất nhiều hy vọng đang được khởi lên, vì cộng đồng AOH ngày một mở rộng và đang len lỏi vào nhiều dạng tổ chức khác nhau, với nhiều nhóm đối tượng khác nhau.
Điều này theo mình là tất yếu trong bối cảnh mọi thứ đều xáo trộn, bất ổn, các tổ chức buộc phải tìm ra cách làm mới, cách hợp tác mới để huy động trí tuệ tập thể thì mới giải quyết được những vấn đề của họ.
– Hoạt động World Cafe’ với 80 người là 1 trải nghiệm khá wow. Tui muốn đi hết các nhóm để nghe câu chuyện của họ.
– Và thả thêm 1000 tim cho team hậu cần khi phải hỗ trợ gần trăm người suốt 4 ngày, lại còn lo dịch song ngữ.
Cảm ơn vì mình được tới đây và sống trong bầu không khí này, để được nuôi dưỡng lại những giấc mơ, những gì thực sự muốn làm trong sự nghiệp của mình.
-Lương Hải Anh-
"Chung sống cũng dễ mà!"
Ngày 2 Art of hosting đọng lại trong mình gói gọn trong 2 từ này!
Khởi nguồn đến từ giả định rằng chúng ta, miễn là con người thì đều cần được “ở trong” một cộng đồng, và ở trong cộng đồng tức là chung sống!
Tôi cần điều gì để thực hành được CHUNG SỐNG?
LÒNG CAN ĐẢM – Cuộc đối thoại đôi khi (nếu không muốn nói là phần lớn) thường không hề dễ dàng, vì vậy can đảm dấn thân thử sức với đối thoại, khởi xướng, thảo luận và thu hoạch những cuộc trò chuyện, trao đổi quan trọng là rất quan trọng (và việc này cần được hỗ trợ bằng rất nhiều yêu tố)
CHUNG SỐNG được hình thành khi có nhiều hơn 1 người, và nó được khởi đầu một cách rất tự nhiên.
Chị Trang Hippo có đưa ra ví dụ về CHỢ dân sinh (một minh hoạ rất sống động cho phần chung sống).
KHỞI ĐẦU : chợ được hình thành một cách tự nhiên, không ai đứng ra quyết định rằng chúng ta cần làm chợ, cũng không ai phân công rằng người này bán cái này, người kia bán cái kia hay là khu vực bán nên ở chỗ nào —> SỰ HỖN LOẠN.
TIẾP THEO : tổng quan trong chợ các khu vực sẽ như sau, các mặt hàng tạp hoá thường bán ở cổng, khu bán rau, khu bán cá, khu bán thịt lợn, chứ không bán chung lộn xộn. Khu hàng ăn sẽ ở giữa chợ – mọi người ăn xong đi lượn 1 vòng mua sắm… những sắp đặt, phân khu này của chợ đến từ sự liên tục quan sát và nhận ra về cách vận hành của mỗi cá nhân và tập thể, xác định được những khuôn mẫu trong hành vi của mọi người khi có mặt và tương tác với nhau, từ đó linh hoạt điểu chỉnh dần.—> TRẬT TỰ.
TIẾP THEO : Khi sự trật tự lớn hơn nữa, nhu cầu kiểm soát lớn hơn thì siêu thị hình thành! Sẽ có 1 nhóm cấp cao quyết định sẽ sắp xếp khu vực bày hàng như thế nào và bán cái gì, bán số lượng bao nhiêu. Và họ có thể là chuyên gia trong lĩnh vực đó —> và SỰ KIỂM SOÁT xảy ra ở đây.
Khi sự kiểm soát trở nên quá lớn có thể dẫn để đứt gãy, phản kháng, khởi nghĩa, đấu tranh… đây là trạng thái Chamos (trạng thái chiến tranh, vô vọng, suy tàn) —> Hỗn loạn cực điểm.
Với CHUNG SỐNG được nhận thấy trong sự phát triển của CHỢ – mình thấy chung sống hoà thuận thực chẳng dễ chút nào khó để giữ sự cân bằng và sự vừa đủ!
Nhưng khi thu hoạch một ngày cùng những anh chị em cùng học thì lại thấy.. ỏ! Chung sống cũng dễ mà!
-Phương Thảo-
"Cảm ơn tất cả những con người đã làm nên kỷ niệm đẹp này"
Cuối cùng sau nhiều lần lỡ hẹn, với sự trợ giúp của nhiều người, mình đã có mặt ở Art of Hosting năm nay, và là một trong tầm 100 người từ hơn 10 nước cùng nhau về một nơi để dành hẳn 3 ngày trọn vẹn học về “Chung sống”.
Đã có thật nhiều điều xảy ra mà mình cần thời gian để tải dần, chỉ để lại đây trước hết những điều mình thấy thật sự là “core memory” với mình:
Đây là năm đầu tiên điều này được diễn ra, và là sự khác biệt lớn với các chương trình khác mình tham gia. Trainers thì có cả người nước ngoài và người Việt. Với mình đó là một nỗ lực rất lớn của BTC, để bản địa hóa các tri thức, và thể hiện sự quan tâm và nâng đỡ tới cộng đồng thực hành ở Việt Nam.
Thực sự nếu hoàn toàn là tiếng Anh thì với khối lượng thông tin và cảm xúc lớn như vậy, mình sẽ cảm thấy rất đuối tại thời điểm này.
BTC và người tham gia mang nhiều “người thân” cùng đi học:
Ở đây mình gặp những gia đình cả bố mẹ con cái, cặp bạn đời, bạn thân, nhóm đồng nghiệp, hay thậm chí là ex… đi học cùng nhau, với sự cởi mở, nâng đỡ, và đón nhận nhau trong suốt quá trình.
Với mình đây là “thế giới trong mơ” đã thực sự trở thành hiện thực, và là nguồn cảm hứng cho mình để mang thực hành không chỉ vào trong công việc, mà cả trong đời sống cá nhân, với những người gần nhất với mình.
Lắng nghe chú tâm, chia sẻ để tâm (listen with attention, speak with intention):
Thật thú vị là mình đã được trải nghiệm cả hai trạng thái đối lập của vòng tròn, một là vòng tròn với sự lắng nghe và chia sẻ trọn vẹn, và hai là cũng lắng nghe chia sẻ nhưng thiếu cả sự chú tâm và để tâm.
Chính một trải nghiệm không dễ chịu đã khiến mình càng trân trọng hơn sự hỗ trợ mà mình nhận được ở vòng tròn trước đó.
Khi mà người bạn của mình, dù là người lạ hoàn toàn, nhưng khi nghe câu chuyện mình kể đã nói với mình chân thành: “You deserve to be here” (Bạn xứng đáng được ở đây), và đó là điều khiến mình thực sự cảm động.
Và kể cả trải nghiệm không giống hình dung ban đầu của mình lắm, thì mình cũng lại một lần nữa được nhắc nhở rằng chúng ta có thể phóng chiếu những cảm xúc khó và tổn thương lên nhau nhiều đến thế nào.
Art of Hosting với mình không chỉ là một kho công cụ giá trị, mà là lối sống đẹp khiến mình tin rằng, cứ thêm một người học và thực hành, là thêm một người có khả năng tự hàn gắn, và lan tỏa tinh thần chăm sóc, đón nhận đến cộng đồng gần gũi với họ.
Và nhờ Art of Hosting, giờ đây mình có thêm bạn Van người Cambodia gọi mình là “sister”, bạn Văn nhỏ tuổi khiến mình ngạc nhiên trước khả năng thấu cảm ở mức trưởng thành, và những người anh chị em khác mà từ giờ mình có thể coi họ là “cộng đồng AoH” thân thương của mình.
Cảm ơn tất cả những con người đã làm nên kỷ niệm đẹp này
Một lần nữa mình dành lời ngưỡng mộ tới BTC những người đã tổ chức chương trình thật chuyên nghiệp và tử tế, tận tâm: Bác Steve, anh Narayan, cô Caroline, Trang Hippo, chị Lannah, Ellie, Linh Batman, Nam Taro, anh Trung Slim, chị Khuyên, Vân Trang, Mai Phương, Thắm, anh Lâm, Tâm… (sorry nếu mình lỡ quên tên ai nha :x).
Mong chúng ta có thể sống an lành hơn với những “neighbours” của mình, và mở ra được thêm thật nhiều những cuộc trò chuyện có ý nghĩa.
-Wendy-