Ngày 12.5 vừa rồi, cộng đồng thực hành tại Sài Gòn tổ chức buổi kể chuyện tổ chức AoH cho cộng đồng đào tạo và phát triển trong doanh nghiệp.
Trong khoảng thời gian 3.5 tiếng, nhóm tạo ra trải nghiệm không khí AoH nhiều nhất có thể cho người tham gia. Thực hành 4 nếp được đưa vào vũ điệu DUP, check-in và cả hoạt động thiết lập thoả thuận nhóm.
Hoạt động chính là phần kể chuyện AoH. 4 nhóm kể chuyện được mời gọi “kể về 1 trải nghiệm của mình tại AoH mà mình thấy khác với training truyền thống mà mình nghĩ rằng có thể có ích cho văn hoá học trong tổ chức”.
4 vòng tròn kể chuyện về:
Cách mời AoH training
Cách đồng thiết kế chương trình
Cách phân các vai trò khác nhau trong người học, thúc đẩy sự từ chủ.
Cách ứng dụng & những khó khăn trong ứng dụng AoH trong doanh nghiệp
Thu hoạch vòng tròn kể chuyện khởi xướng một chương trình AOH
Thu hoạch vòng tròn kể chuyện về cách thiết kế và mời gọi đồng kiến tạo từ người tham gia AOH
Thu hoạch vòng tròn kể chuyện về các vai trò trong một chương trình AOH
Thu hoạch vòng tròn kể chuyện ứng dụng AOH vào doanh nghiệp
Sau vòng tròn kể chuyện, các thành viên chiêm nghiệm cá nhân và theo nhóm những điều có ý nghĩa với mình để đóng góp cho tập thể .
Thu hoạch từ các nhóm chiêm nghiệm sau vòng tròn kể chuyện
Những khoảnh khắc aha và chiêm nghiệm
Người tham dự chia sẻ “AoH không chỉ là huấn luyện công cụ mà chính là một lối sống. Điều này giúp cho người tham gia AoH vẫn quay lại hàng năm”.
Những câu hỏi nổi lên như:
• Làm sao thuyết phục Sếp/ mọi người TIN rằng mời tiếng nói tập thể sẽ hiểu quả hơn?
• Làm sao áp dụng trong bối cảnh nhanh/ đòi hỏi KPI của doanh nghiệp?
• Rốt cuộc AoH là gì?
Vẫn mong chờ những buổi “bắt cầu” tiếp theo khác giữa AoH và cộng đồng khác nhau.
Hoà vào dòng chảy cộng đồng thực hành Art of Hosting, bọn mình Linh Nguyen, Vũ Ngọc Diệp , Bùi Mai Phương, Linh Thuynguyen đã cùng nhau khởi xướng và chủ trì một buổi sinh hoạt cộng đồng với chủ đề “Người lạ ơi“.
Gần 20 con người lạ có, quen có, già có, trẻ có đã cùng tham gia và đem đến những câu chuyện sống động, có sức gắn kết tất cả mọi người với nhau.
Câu hỏi chủ đề của buổi sinh hoạt cộng đồng lần này là:
Làm thế nào để kết nối những người lạ thành người quen?
Làm thế nào để người quen ko trở thành người lạ?
Trong hơn 2 tiếng của buổi sinh hoạt, chúng mình được nghe rất nhiều câu chuyện ý nghĩa, truyền cảm hứng về những mối nhân duyên được bắt đầu từ những câu hỏi, sự quan tâm, chu đáo… Bên cạnh đó cũng có những tiếc nuối, trăn trở khi những mối thân tình trước đây nay trở nên xa lạ, vì những khúc mắc, thiếu thốn thời gian, thiếu sự chú ý dành cho nhau.
Một điều đặc biệt làm nên giá trị cho buổi sinh hoạt là có sự tham gia của các cô, chú, những người đã đi trước bọn mình rất nhiều năm. Những chia sẻ, câu chuyện của các cô, chú đã cho chúng mình thấy thêm những bài học, góc nhìn khác nhau về mối quan hệ trong cuộc sống. Những bài học mà có thể nhiều năm nữa chúng mình sẽ trải qua. Nhưng cho dù ở độ tuổi nào, thì mọi người cũng đều có chung mong muốn xây dựng, duy trì, sửa chữa những mối quan hệ trở nên tốt đẹp hơn.
Kết bạn với người lạ thường chỉ bắt đầu đơn giản bằng một nụ cười, một lời tán dương hoặc một câu chuyện phiếm. Nhưng để duy trì mối quan hệ thân quen cần vượt qua rất nhiều khó khăn, thử thách. Kết thúc buổi sinh hoạt, chúng mình đã cùng nhau khám phá những điều cần thiết để duy trì một mối quan hệ từ xa lạ thành thân quen và ngày càng trở nên thân thiết. Những điều này có thể bắt đầu từ ý định tốt đẹp dành cho nhau, những cuộc đối thoại cởi mở, chân thành, sự tin tưởng, chú tâm, lòng bao dung, biết ơn, trân trọng và tự hài lòng với những gì đang có…
Sau buổi sinh hoạt lần này chúng mình nhận thấy có 2 câu hỏi đang chờ được khởi xướng cho các buổi tiếp theo.
1. Tại sao chúng ta lại thấy khó mở lời hỏi nhờ giúp đỡ?
2. Tại sao nam giới lại ít tham gia vào các hoạt động trò chuyện, kết nối như các hoạt động gathering hôm nay?
Nếu bạn thấy những câu hỏi này chạm đến mình, và muốn khởi xướng trong thời gian tới thì đừng quên loa lên cho bọn mình cùng tham gia nhé.
Hosting team lần này rất biết ơn sự hỗ trợ từ những người đi trước để việc thực hành Art of Hosting luôn được tiếp diễn.
Sau khi khóa tập huấn Art of Hosting kết thúc, cộng đồng thực hành ở Hà Nội, Hồ Chí Minh cũng như online đã có những thời gian gặp gỡ nhau, cùng ôn lại những trải nghiệm, bài học cũng như mong muốn bước đi cùng nhau như thế nào trong tương lai gần.
Cộng đồng thực hành Vòng tròn Circle Way Practitioner Vietnam cũng có một buổi gặp gỡ online giữa các thành viên mới và cũ có cùng trải nghiệm Art of Hosting đợt vừa rồi để cùng nhau nhìn lại và chia sẻ về câu hỏi mời gọi:
"Điều gì đã mở ra khi Art of Hosting 2024 khép lại?"
Cảm ơn các thành viên (chị Ái, chị Linh, chị Tâm, chị Trang, Duy, Sơn Hà, Ân, Hồng Anh, Nga) đã có mặt cùng vòng tròn chiêm nghiệm về hành trình AOH vừa rồi của chúng ta ở Bái Đính, Ninh Bình.
Với câu hỏi mời gọi, “Điều gì đang mở ra khi Art of Hosting 2024 khép lại?” làm trung tâm, cả vòng tròn đã có một vòng check-in rất dài để nghe nhau với câu hỏi đầu tiên: “Kể về 1 điều thú vị đã và đang diễn ra trong cuộc sống của mình sau Art of Hosting Training.”
Những thay đổi nhỏ to được kể lại trong vòng tròn để từng người được nhận ra, à thì ra, trải nghiệm của mỗi người đều thật khác. Ở mỗi nơi mình sống và làm việc, trải nghiệm Art of Hosting đã mang lại một món quà cho chính họ để bản thân học cách host chính mình. Có người lại mang theo về những vỡ vạc về cách mình “học” nhận sự chăm sóc từ người khác. Có người thì mau mắn đem những thực hành nho nhỏ để tạo không gian cho người khác.
Sau vòng check-in, cả nhóm đã có thời gian ngồi bên nhau theo cặp để kể chuyện lâu hơn một chút: “Kể lại một khoảnh khắc đã kết nối mình với một điều ý nghĩa/quan trọng của bản thân trong qúa trình diễn ra Art of Hosting?”
Khi quay trở lại vòng tròn lớn, có những đau đáu được chia sẻ trong vòng tròn về ý định được mời gọi những ai quan tâm về vấn đề biến đổi khí hậu, được cùng san sẻ và nói với nhau về cách chúng ta có thể chung sống với thiên nhiên, cũng như chung sống với những biến đổi khắc nghiệt đang xảy ra từng ngày.
Có thêm một ý định khác về việc mong muốn được nghe và học hỏi về cách host bản thân khi đang ở cùng người khác. Làm sao có thể giữ và thực hành tinh thần Art of Hosting khi đang ở cùng một nhóm người, và khi cảm xúc của mình dễ bị tác động?
Cả nhóm đã quyết đinh nán lại thêm 15 phút để nghe được nhau trọn vẹn và cùng check-out với câu hỏi: “Mình gói điều gì mang về sau vòng tròn ngày hôm nay?”
Mọi người có thể tham khảo thu hoạch từ chị Trang trong ảnh đính kèm. Cảm ơn chị Trang đã hỗ trợ thu hoạch, và cảm ơn Sơn Hà đã đồng hành bảo hộ vững vàng cùng anh trong vòng tròn hôm đó.
Bài viết này chưa có bản dịch tiếng Việt. Bạn có thể đóng góp bằng cách gửi vào artofhosting.vn@gmail.com.
On the last harvesting session during Art of Hosting Vietnam 2024, Phuong, one of the session host, invited us on a reflection journey on the past 4 days. As I was drunk in her intoxicating words of reflection, a bird outside the window starting singing.
“What are you calling out for bird? What’s your calling?”
I asked the bird in my mind.
At that instant, Narayan’s baby started crying.
“What are you crying for baby? What are you longing for?”
I asked the baby in my mind.
Then a new voice emerged in my mind:
“What about you, Warren? What is your inner child longing for? What are you crying out loud for?”
And I started crying. On the second day of AoH I written down if this is what the heavens feel like. The last time I had this feeling was during my childhood with a bunch of my neighborhood boys. So much innocence, and so carefree, filled with laughter, adventure and love. This is the second time in my life I gained back this experience. I longed for this feeling of connection for a long time.
I thought of the bird, the baby, and all the people around me. My job is to host them. At that moment, I suddenly remembered a neighbor who has been with me through all these years, through all the ups and downs. I have forgotten to host him. I remembered me. I have forgotten long ago how to host myself.
At that moment, I became self hosted. And then as I broke down in tears, I know the community is with me. And Archana’s arm came around my shoulder, holding me firmly, telling me: It’s ok baby, it’s ok.”